Tình huống 1: giấc tối sắp đến giờ ngủ, nhà tắm trong có mẹ tớ, nhà tắm ngoài có bác Bạch, ba tớ ngồi xem TV, còn tớ ngồi chơi đồ chơi bên cạnh ba tớ. Nghe tiếng thất thanh của ba tớ: “mẹ ơiiiii, báo động”, “mẹ ơiiiii, báo động”. Làm gì mà la toáng lên thế không biết. Mẹ tớ cũng vừa tắm xong, mở cửa ra thấy 2 ba con tớ mỗi người một nét mặt đặc trưng đứng “chình ình” ngay cửa. Một mùi cũng đặc trưng sộc lên, một c…, thảo nào. Chuyển giao dây chuyền từ ba sang mẹ. Tớ ngồi trong lòng mẹ và .... 5 phút sau, xong.
Tình huống 2: sáng sớm tớ đóng sẵn bộ đồ chuẩn bị đi học. Nhà tắm trong có ba tớ, nhà tắm ngoài có bác Bạch, mẹ tớ lấy giỏ xách ra sẵn, còn tớ đang chỉ chỉ trỏ trỏ vào bảng học chữ trên tủ. Nhìn thấy mọi cử động tay chân của tớ hình như tạm ngưng, mặt nghiêm lại, nét mặt rất đặc trưng. Mẹ tớ thất thanh: “Í” (một tiếng duy nhất). Quay sang lấy ghế đẹp cho tớ ngồi, (vừa mới mua cách đó 1 ngày). 5 phút sau, xong.
Qua 2 tình huống trên, các cậu thấy ai giải quyết vấn đề nhanh, gọn, lẹ, bất kể điều kiện hiện có là gì?... “mẹ đừng vội nghĩ là mẹ nhé”. Phải nói đến chú bé đang ngồi chễm chệ trên chiếc ghế đỏ, áo ba lỗ, không quần đó đó.
1 tin nhắn:
i, thay roi nha, hihi
17:30 27 tháng 3, 2008so-ti lon nhanh wa me tu oiiiiiii,thuong wa deeeeee
Đăng nhận xét