Chuyện là hôm thứ 6 tuần rồi, Trường tớ cúp nước, ba tớ đưa tớ đến Trường thì Trường thông báo nghỉ học. Kể cũng khó đây, nhưng cô giáo bảo sẽ giữ bé thêm buổi sang và yêu cầu phụ huynh đến đón bé về trước 11 giờ. Tạm ổn.
Buổi trưa, ba mẹ tớ thu xếp đến đón tớ về. Giữa đường mẹ tớ vừa khát nước và vừa đói bụng khủng khiếp vì buổi sáng phải te cò chạy một số chỗ cho xong việc công lẫn việc tư. Chợt thấy xe nước mía siêu sạch, ba tớ tấp xe vào ngay kẻo mẹ tớ “xỉu” vì đói và khát.
2 ly nước mía vàng ươm, mát rười rượi vừa đưa đến. Mẹ tớ cầm 1 ly, tớ cũng nhanh nhảu đưa tay ra cầm nốt ly còn lại. Tớ cứ cầm khư khư cái ống hút. Ba tớ định lấy lại cái ly thì nghe giọng nói thỏ thẻ của tớ “Uống hông ba uống hết giờ”.
Mẹ tớ vừa uống sạch ly nước mía, mới có sức để nghe, để cười và cũng đầy thắc mắc. Thì ra là lần nọ, 2 cha con tớ cũng đi uống nước mía, uống chung 1 ly, ba bảo “uống lẹ hông thôi ba uống hết giờ”. Và thế là hôm nay tớ tự nhắc lại “Uống hông ba uống hết giờ”.
---
Và tối hôm qua, tớ choàng tay qua ôm mẹ ngủ, mắt tớ đang lim dim. “Mẹ ơi, Paul trong mắt mẹ kìa”. Ái chà, con của mẹ đã tự nói được như thế rồi cơ đấy.
Không biết có bạn nào đã "khám phá" ra mình có trong mắt của mẹ giống tớ hông nhỉ?
1 tin nhắn:
nghe Paul thỏ thẻ nói như thế chắc mẹ Tú mất ngủ lun quá ^.^
12:19 20 tháng 4, 2009Đăng nhận xét